NHỚ BẠN HIỀN TRƯƠNG NGỌC THUNG - Thơ của PHAN NGỌC HÂN

04 Tháng Mười 202312:22 CH(Xem: 467)
NHỚ BẠN HIỀN TRƯƠNG NGỌC THUNG - Thơ của PHAN NGỌC HÂN
THƠ: NHỚ BẠN HIỀN TRƯƠNG NGỌC THUNG
Hình Ông THUNG
Hình Ông THUNG   
   
   Tôi đã quen anh, bốn mươi năm,
   Kể từ tháng sáu của ngày Rằm,
   Thuộc năm Nhâm Tuất nơi Hội Quán,
   Đại lộ Thayer, buổi họp hành.

   Lúc đó là năm, tám mươi hai.
   Kỷ Nguyên ngày trước đã qua rồi.
   Tôi vừa đến Mỹ trong vài tháng,
   Và có một lần, anh đến chơi.

 
Anh Thung thuở đó rất oai phong,
Mình khoác chiến y, áo màu xanh.
Giọng nói trầm trầm, nghe vẫn rõ,
Nụ cười thân thiện, mắt long lanh.
 
Ngoài trời mưa tuyết, lất phất rơi,
Anh giục tôi ngồi, xuống ghế tơi.
Bên nhau, kể chuyện đời quân ngũ,
Nói mãi mà như, chẳng cạn lời.
 
Tôi đã nhìn sâu, trong mắt anh,
Dường như nhớ lại thuở xa xăm,
Những ngày gian khổ trong quân đội,
Trong những chuyến bay, vụ phi hành.
 
Anh đã mơ màng nhớ tuổi thơ,
Những ngày nắng đẹp, đứng trên bờ,
Theo cha vào ruộng, trồng khoai bắp,
Hình ảnh theo anh đến bây giờ.
 
Anh đã bảo tôi tuổi học trò,
Một đời sung sướng chẳng âu lo,
Mẹ cha chăm sóc, luôn bảo bọc,
Học hành từng bước, phải lần do.

Những bạn chung trường cùng với anh,
Anh Hòa, anh Cội với anh Thanh,
Những người chăm học từng nổi tiếng,
Luôn được bảng ghi, đứng đầu nghành.
 
Có một lần tôi đến Richmond,
Cả nhà đi vắng, chỉ mình anh,
Vào trong nhà bếp, anh nấu cháo,
Làm cá kho tiêu với chút hành.
 
Anh đãi bọn tôi, bữa điểm tâm,
Một nồi cháo trắng, gạo mới tinh,
Anh bảo mua về từ hôm trước,
Cháo nấu thật ngon, chủ thật tình.
 
Cái kiếp con người quá mong manh,
Trẻ già, đầu bạc, với đầu xanh,
Vô thường đã cột, nào ai khỏi,
Sau đó anh Thung, bệnh đã hành.
 
Mấy tháng trước đây, tôi với anh,
Anh Giàu, anh Nhựt, định sang thăm,
Khăng khăng, một mực anh từ chối,
Rằng bệnh của anh, rất khó lành.
 
Chỉ biết cảm ơn đến các anh,
Thương nhau cầu nguyện, đấng Cao Xanh,
Xin ban ân phúc cho anh được,
Bệnh tật tai ương, sẽ chóng lành.
 
Được tin anh mất, buổi hôm qua,
Tôi cùng anh Tưởng với anh Ba,
Dự định đến nơi nhà thăm viếng,
Nhưng Trời không tựa ở lòng ta.
 
Hôm nay chúng tớ, họp nguyện cầu,
Dù tận phương trời xa đến đâu,
Xin hãy về đây cùng thưởng thức,
Một bữa cơm chay với canh bầu.
 
Giã biệt anh Thung và nhớ mãi,
Khi còn tại thế, được lòng ai,
Chúng ta trân trọng nhau tình bạn,
Nhớ nụ cười anh, mãi chẳng phai.
 
PHAN NGỌC HÂN
(02-10-2023)
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn